Cánh Nhạn Chân Mây

Hiên khuya chếch bóng trăng mờ
Trang thơ quê mẹ nhạt nhòa canh thâu
Đèn khuya hắt bóng cô lâu
Ngóng vành trăng cũ dạ sầu mang mang

Từ thân gió cát dặm ngàn
Trùng dương bão dậy, sóng tràn nương dâu
Phần ba thế kỷ u sầu
Chân mây cánh nhạn biết đâu đường về

Trùng trùng vạn nẻo sơn khê
Ngàn năm còn đó lời thề núi sông!

Bạch-Loan (12/05/2004)